Đến Rumani vào thời điểm mà trời đã mưa rả rích suốt từ 3 tuần trước (theo như lời người lái xe). Trên đường về khách sạn, trời đất cứ một màu tối tăm u ám, mây đen kịt. Dọc hai bên đường, rất nhiều người già vác ghế ra ngồi trước cửa nhà. Họ ngồi như bất động nhìn xe cộ qua lại. Bầu trời đó, cảnh tượng đó làm mình có cảm giác hơi rờn rợn: đúng, ta đã đi vào vùng đất của ma cà rồng rồi chăng?
Một tuần đầu vẫn còn mưa. Nhưng những tuần tiếp theo trời đã hửng nắng. Người dân Rumani hình như vẫn còn cái chất thân thiện và phong cách làm việc như từ ngày xưa, khác hẳn với nước Tây Âu khác. Chỉ qua những câu chào hỏi thông thường, những cái bắt tay hay những cuộc nói chuyện ngắn ngủi, mình có thể cảm nhận được ở họ những tấm lòng chân thành, đầy tình cảm.
Thành phố Targoviste
Thành phố mình đến tên là Targoviste, là 1 thành phố nhỏ, cách thủ đô Bucarest khoảng hơn 100km.
Thành phố tuy nhỏ nhưng có một khu hàng ăn và quán bar rất đông đúc. Nhất là những tối cuối tuần, nam thanh nữ tú kéo nhau đi quán xá đông như chảy hội, chẳng khác mấy khu trà chanh ở Việt Nam mình là mấy.
Targoviste trong lịch sử là thủ đô của vương quốc Walachei-vùng đất phía Nam Rumani ngày nay. Qua cuộc chiến tranh với Thổ, những dấu tích xưa chỉ còn là đống đổ nát hoang tàn. Nơi đây đã chứng kiến sự lên ngôi và cai trị của Vlad III. Drăculea, một nhân vật khét tiếng tàn bạo trong lịch sử, để rồi từ đó nhà văn Bram Stoker đã xây dựng nên hình tượng ma cà rồng mà chúng ta ai cũng biết. Nó còn là nơi kết thúc cuộc đảo chính đẫm máu của Rumani vào năm 1989 khi nhà độc tài Nicolae Ceaușescu bị bắt trên đường chạy trốn và xử tử tại đây.
Ngược với những giai đoạn đen tối trong lịch sử, khuôn viên quanh lâu đài bây giờ là một công viên với màu xanh mướt, ngào ngạt hương mùa hè.
Thành phố Costanta
Constanta, thành phố nằm bên bờ biển Đen, là địa điểm nghỉ mát yêu thích của người dân Rumani. Được một người bạn ở Rumani tư vấn, cộng thêm thời tiết mùa hè ở Targoviste khá nóng nực, thế nên mặc dù khoảng cách khá xa, mình cũng quyết chu du một chuyến xem biển Đen nó ra sao.Dọc đường đi, vùng nông thôn Rumani hiện ra với những cách đồng hoa hướng dương bạt ngàn, đang vào độ nở rực rỡ.
Đây là con sông Đa Nuýp. Khi đi gần đến khúc sông này, có nhiều người Digan ngồi bên vệ đường, với những con cá rất to đang chờ khách mua.
Nói thêm một chút về người Digan ở Rumani. Họ vẫn sống theo những quần thể làng xã tách biệt, trẻ con đa phần là thất học. Có những làng Digan chỉ sống bằng nghề ăn trộm, thế mà nhà cửa trông rất nguy nga, hoành tráng.
Biển Đen hiền hòa, sóng không lớn. Rất nhiều quán bar ngay tại bãi biển, với những chiếc ghế cho khách nằm dài sưởi nắng. Nói chung đây là một nơi nghỉ mát lý tưởng.
Thủ đô Bucarest
Một ngày cuối tuần thảnh thơi, mình lại rong ruổi trên một chuyến xe bus đến thăm thủ đô Bucarest.
Đây là đại lộ lớn nhất ở Bucarest. Dưới thời XHCN nó từng có tên là "Victory of Socialist Boulevard".
Tòa nhà quốc hội ở thủ đô Bucarest, nó lớn thứ hai thế giới sau Lầu Năm Góc của Mỹ
Cuối tuần, người dân Rumani thảnh thơi đi mua sắm ở chợ đồ cũ
Những công trình ở Bucarest đều phảng phất nét kiến trúc Pháp, từ những tòa nhà cổ cho đến quán xá.
Hồ nước trong một công viên ở Bucarest
Đặc biệt, trong công viên còn có một làng nhỏ, quy tụ những nét đặc trưng của nông thôn Rumani.
Những ngôi nhà nhỏ xinh được lợp mái rơm, trông giống như hầm tránh bom, mùa đông rất ấm còn mùa hè thì mát mẻ.
Ngôi nhà của thổ dân da đỏ
Bên trong một căn nhà được xây dựng theo phong cách truyền thống của Rumani
0 nhận xét:
Đăng nhận xét